Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Tin mừng Chúa nhật thứ Hai Mùa Chay (Mt 17: 9-9) trình bày câu chuyện Biến hình của Chúa Giê-su. Người mang theo Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an cùng với Ngài lên một ngọn núi cao, biểu tượng cho sự gần gũi với Thiên Chúa, để cho họ hiểu trọn vẹn hơn mầu nhiệm con người của Ngài, sẽ phải chịu đau khổ, chịu chết và sau đó sống lại. Quả thật, Chúa Giê-su đã bắt đầu nói với các ông về sự đau khổ, cái chết và sự phục sinh đang chờ đợi Ngài, nhưng họ không thể chấp nhận viễn cảnh đó. Vì lý do này, khi lên tới đỉnh núi, Chúa Giê-su đắm mình trong việc cầu nguyện và biến hình trước mắt ba môn đệ: “Dung nhan Người chói lọi như mặt trời, và y phục Người trở nên trắng tinh như ánh sáng” (c. 2).
Qua biến cố tuyệt vời của sự Biến hình, ba môn đệ được kêu gọi để nhận ra trong Chúa Giê-su, là Con Thiên Chúa chiếu tỏa vinh quang. Từ đó, họ phát triển sự hiểu biết về Thầy của mình, nhận ra rằng khía cạnh con người không diễn tả thực tại trọn vẹn của Ngài; trong mắt họ, sự sống đời sau và chiều kích nước trời của Chúa Giê-su được tỏ lộ. Và từ trên cao, một giọng nói rền vang: “Đây là Con yêu dấu của Ta […] Hãy vâng nghe lời Người” (c. 5). Chính Chúa Cha trên trời là người khẳng định “sự tấn phong” của Chúa Giê-su đã được thực hiện trong ngày chịu Phép Rửa của Ngài tại sông Gio-đan và mời gọi các môn để lắng nghe và bước theo Ngài.
Cần phải nhấn mạnh rằng, trong nhóm Mười Hai, Chúa Giê-su chọn mang theo Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an cùng với Ngài lên núi. Ngài dành đặc quyền cho các ông được chứng kiến sự Biến hình. Tuy nhiên Phê-rô, trong giờ thử thách, lại chối bỏ Ngài; và hai người kia, Gia-cô-bê và Gio-an, lại xin Ngài được ngồi vị trí thứ nhất trong Vương quốc của Ngài (Mt 20,20-23). Tuy nhiên, Chúa Giê-su không chọn theo các tiêu chuẩn của chúng ta, nhưng theo chương trình yêu thương của Ngài. Đó là một chọn lựa tự do, vô điều kiện, một sáng kiến tự do, một tình bạn của nước trời không đòi đáp trả bất kỳ điều gì. Và cũng như Ngài đã gọi ba môn đệ đó, hôm nay cũng vậy, Ngài kêu gọi một số người hãy ở gần bên Ngài, để làm chứng nhân. Trở thành chứng nhân là một hồng ân mà chúng ta không xứng đáng: chúng ta cảm thấy bất xứng, nhưng chúng ta không thể thoái thác với sự bất toàn của chúng ta như một cái cớ.
Chúng ta chưa đến núi Ta-bo, chúng ta chưa từng được nhìn bằng mắt mình dung nhan của Chúa Giê-su tỏa sáng như mặt trời. Tuy nhiên, Lời Cứu độ cũng đã trao ban cho chúng ta, đức tin đã được tặng ban và chúng ta đã trải nghiệm bằng nhiều cách khác nhau, niềm vui được gặp gỡ Chúa Giê-su. Chúa Giê-su cũng nói với chúng ta: “Chỗi dậy đi, đừng sợ” (Mt 17, 7). Trong thế giới này, được đánh dấu bởi sự ích kỷ và tham lam, ánh sáng của Chúa bị che phủ bởi những lo toan hàng ngày. Chúng ta thường nói: “Tôi không có thời gian để cầu nguyện, tôi chẳng thể nào thực hiện được việc phục vụ trong giáo xứ, hoặc để đáp ứng cho những yêu cầu của người khác …” Nhưng chúng ta không được quên rằng Bí tích Rửa tội và Thêm sức chúng ta lãnh nhận đã làm chúng ta trở thành các chứng nhân, không bởi khả năng của chúng ta, nhưng bởi ân sủng của Thần Khí.
Trong thời gian thuận lợi của Mùa Chay này, xin Mẹ Maria Đồng trinh khẩn cầu cho chúng ta biết vâng nghe Thần Khí, là điều không thể thiếu được cho việc dứt khoát tiến bước trên con đường hoán cải.